Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2017

ĐỆ TỬ HỎI SƯ PHỤ

"Đệ tử: Trong xã hội ngày nay, quan niệm nam nữ bình đẳng rất mạnh mẽ. Là nữ đệ tử, làm thế nào có thể mềm mỏng mà lại dũng mãnh tinh tấn.
Sư phụ: Hiện nay người ta nói phụ nữ càng ngày càng giải phóng, cá tính càng ngày càng mạnh, kỳ thực chư vị hoàn toàn không phải là được về mặt Thiện dẫn dắt đâu.
Tôi thấy sự mạnh mẽ không thể hiện ở vẻ bề ngoài này của con người. Chư vị ngày thường giống như một phụ nữ chân chính, dịu dàng, thì năng lực của chư vị cũng sẽ giúp chư vị có được tất cả những gì chư vị đáng có được.
Chư vị không hẳn cần phải biểu hiện ra dương tính cứng rắn như đàn ông chư vị mới có thể đạt được [những thứ đó]. Chư vị có hiểu đạo lý tôi giảng không? (vỗ tay)
Cũng nói chư vị là phụ nữ, thì chư vị nhất định cần phải giống như phụ nữ, thiện lương, dịu dàng, thì mới được nam giới tôn kính và yêu mến. Nếu chư vị không thể thiện lương và dịu dàng, nam giới thấy chư vị là sợ hãi, (cười) chư vị sẽ không có được tình yêu và sự ấm áp của gia đình mà lẽ ra nên có.
Ngược lại, chúng ta không chỉ nói nữ giới, nam giới chúng ta cũng phải có được phong thái của nam giới. Nhưng xã hội ngày nay trên trái đất đều đã không còn tốt nữa, tôi chỉ có thể yêu cầu đệ tử của tôi hành xử như vậy, điều đó xã hội làm không được.
Tôi nhớ xã hội phương Tây trước những năm 50 [của thế kỷ 20], nam giới rất có phong độ quân tử, tôn kính phụ nữ. Bởi vì phụ nữ ra phụ nữ, cho nên nam giới rất thích giúp đỡ phụ nữ, tôn kính họ, trân trọng họ. Mà phụ nữ cũng thương yêu chồng mình một cách nữ tính. Đó là hành vi của con người. Còn ngày nay chư vị đều đã làm biến dị điều đó rồi.
Trong xã hội phương Đông, sự mạnh mẽ quá mức này của phụ nữ, đã khiến cho nam giới trở thành giống như nữ giới. Tôi nói với chư vị rằng, trong nội tâm bản thân chư vị mong muốn chồng mạnh mẽ, nhưng trong lòng chư vị lại muốn áp đảo chồng mình, thế chẳng mâu thuẫn sao?
Nếu hình thức xã hội đều biến thành như vậy, thì người chồng có thể ngẩng đầu lên được không? Có thể ưỡn ngực ra được chăng? Có thể làm một nam tử hán được chăng?
Một gia đình không thể có hai chủ, một núi chẳng thể có hai vua. Cho nên hai hổ tranh nhau thì sẽ có con bị thương, (cười) và tất nhiên gia đình bất hòa.
Hai vị Đại vương sống chung một nhà, thế sao được. Thế nào cũng phải có một chủ gia đình, cho nên mới có chuyện gia đình ly hôn, bất hòa. Chư vị luôn luôn nói như thế này: người nam nói người nữ căn bản không ra người nữ, người nữ nói người nam căn bản không ra người nam.
Trong xã hội phương Tây lại càng thoải mái, ngay khi kết hôn với nhau thì liền đem tài sản ra phân chia: “Tương lai khi hai ta ly hôn thì cái này là của tôi, cái kia của anh”, thế càng thoải mái hơn. Hoàn toàn không còn [chuyện] phụ nữ gả cho đàn ông rồi thì phải nương tựa vào đàn ông; mà đàn ông không còn nghĩ rằng người phụ nữ ấy một khi đã gả cho mình, người phụ nữ đã phó thác cả đời cho mình rồi, thì mình cần phải có trách nhiệm với cô ấy, hoàn toàn chẳng còn cái tâm này nữa.
Lợi ích cá nhân, tự do cá nhân là trên hết, thế thì chư vị còn tìm đâu được sự ấm áp của gia đình nữa. Tranh đấu hơn thua với nhau, chẳng ai chịu ai, tôi nói với chư vị rằng đó chẳng phải là trạng thái của con người! (vỗ tay)
Giữa vợ chồng đều không dám tin tưởng nhau, chẳng có nơi nào có thể khiến chư vị có được cảm giác an toàn, ấm áp, êm ấm, chư vị sống thế chẳng khổ ư?
Nhưng trong tâm chư vị đều nghĩ: “Không nên thế này, cần phải có một nơi ấm áp, có một nơi êm ấm”. Nhưng [cách hành xử ] bề ngoài chư vị lại phá hỏng tất cả điều này, cường điệu, cá tính, tự tư chứ không để như tâm mình nghĩ thế. Mọi người khi đều làm như vậy, thì quan hệ tốt đẹp giữa con người với nhau đã bị đánh mất rồi.
Đương nhiên tôi chỉ giảng với các đệ tử, với chư vị bảo rằng những điều đó không được. Nhân loại đã hoàn toàn biến đổi đến mức độ không thể cứu vãn, cũng không thể vãn hồi điều đó được nữa rồi.
Tất cả các công cụ tuyên truyền của dư luận xã hội hiện nay đều đàm luận hướng về tự do cá nhân, buông lỏng cá tính. Tôi bảo chư vị rằng, loại cá tính buông lỏng ấy chư vị xem ra giống như tự do, nhưng kỳ thực chư vị vĩnh viễn sẽ không có được loại hạnh phúc ấm áp ấy nữa!
Chư vị vĩnh viễn sẽ không còn có thể tin ai được nữa! (vỗ tay)"
ST

Chuyên mục: Đệ tử hỏi Sư phụ

Đ t: Ln này chúng con đến nghe Pháp, Ngài s có Pháp Luân đ tng cho mi người không?
Sư ph: Là người đến tu luyn, người đến đây nghe Pháp và người chưa đến được tôi đu s qun. Không ch là cài Pháp Luân, người tu Đi Pháp ri tôi còn phi điu chnh thân th cho hc viên mt cách toàn din, cho nên chư v gp được tôi cũng vy, chưa gp được tôi cũng vy, đu như nhau, ch cn chân tu, nhng gì đáng có đu s cp. 
Nhng người Trung Quc đã tng nghe tôi ging bài ch có my vn người, nhưng hin gi người tu luyn trên toàn Trung Quc đến đâu cũng có. Nhiu người như vy đu chưa tng gp tôi, nhưng hết thy nhng gì cn thiết trong tu luyn Đi Pháp h đu có c. Tôi truyn Pháp ln như thế này, vic gì cũng do ch th ca tôi đến làm thì không th làm được, cho nên không th gp mt tng người mt. Tôi sẽ cài Pháp Luân cho chư v, ch cn chư v tu luyn, chư v xem cun sách này, chư v cm thy Pháp tt, chư v mong mun tu Đi Pháp, chư v thc s đng nim y, thì chư v s phát hin thân th chư v s có cm giác khác.

Tôi không ch cp Pháp Luân cho chư v. Mi người nghĩ xem, mt người không tu luyn, mt cái thân th mà không có nhng cơ chế mà tu luyn cn có thì có th luyn xut được gì đây? Pháp Luân là cái gc ca tt c mi th tôi cp cho chư v, rồi còn phi tiêu b nghip lc cho chư v, còn phi b đi các ân oán và các loi quan h căn nguyên ca chư v trên thế gian và các tng không gian, cp cho chư v rt nhiu cơ chế bên trong, bên ngoài cơ th dn đng toàn b thân th chư v biến hóa; lại còn phi cài cho chư v các th đan đin cũng như các ch khác. Những thứ này như nhng ht ging sinh ra hơn hàng vn th, tương lai còn phi xóa tên chư v trong đa ngc, đây là nhng điu có th cho chư v biết, còn nhiu hơn, nhiu hơn na phi làm cho chư v, thì chư v mi có th tht s tu luyn, mi có th trong Đi Pháp mà tht s tu luyn xut lai.
Đôi khi tôi nói v nhng khí công gi la người kia, h thc s là đang la người. H làm cho chư v nhng gì? Không làm gì c. Nếu không cp cho người ta nhng th này thì người ta luyn thế nào đây? Có th luyn xut lai không? 
Hơn na trong tu luyn nếu không bo h chư v, thì s có nguy him đến sinh mnh, bi vì con người cn tr nghip mà. Không bo h chư v thì nhng mng mà chư v n trước đây thì làm thế nào? Con người hin nay nào có ai chưa tng n mng người? Đi đi kiếp kiếp cho ti hôm nay đã có biết bao nhiêu nghip ri, nhân thế chính là him ác, nếu không chu trách nhim vi người ta thì chính là hi người, do vy nói rng h chính là hi người. 
Chư v tu Đi Pháp ri, tt c nhng điu này đu phi gii quyết cho mi người, ch cn chư v tht s hc, chư v s đc được.
Ngi đây có nhng người văn hóa khá cao, đng đ cái lý lun hin đi này hn chế. Cun “Chuyn Pháp Luân” này, nếu người đã khai m thiên mc ri mà nhìn, thì chư v s phát hin rng mi ch đu là mt ch , mi ch li đu là Pht. Mi người th nghĩ xem b Pháp này có lc lượng ln nhường nào, trong cun sách này có bao nhiêu Pht đây? Hơn na mi ch đu là tng tng các Pht, bi vì cun sách này đã bao hàm Lý các tng th khác nhau ca vũ tr
Trong tu luyn mi khi đ cao lên ri, lúc đó chư v đc sách s phát hin rng cùng mt câu nói thì so vi lúc chư v đc ban đu thì ý nghĩa đã khác ri, chư v li có thêm nhn thc mi, là ging v mt tng ý nghĩa khác ri, trong mi mt ch đu có tng tng lp lp v s tng các Pht. Đương nhiên, người thường không nhìn thy, do vy tôi bo mi người rng cun sách này vô cùng trân quý. 
Trước kia khi nghe ging có người đt Nó dưới mông đ ngi, chư v còn chưa nhn thc được b Pháp này là gì, đương nhiên khi chư v nhn thc được ri, chư v s phát hin rng hết thy điu này đu nghiêm túc phi thường. Trong tu luyn chư v đng mt nim H đu biết, trước khi chư v đng mt nim thì chư v mun đng nim gì là h đã biết ri. Con người cm thy phn ng tư duy ca con người là quá trình vô cùng nhanh, nhưng trong mt không gian nhanh hơn mt chút mà nhìn thì tư duy ca chư v là mt quá trình phn ng vô cùng chm, chư v chưa nghĩ xong thì bên kia đã biết ri, chư v va đng nim là bên kia lin biết ri.
Có người nói vi tôi, thưa Thy, con đóng hc phí cho Ngài, nhà con có người này người n không đến, Ngài cp cho h mt Pháp Luân nhé. Đương nhiên cũng không th trách người này, anh ta không biết rng người không tu luyn thì không th cp nhng th này. 
Tôi bo mi người rng, chư v b ra bao nhiêu trăm triu cũng không mua được, Nó là th không có trong cõi người, Nó là siêu thường, là th ca Thn. T mt ý nghĩa nào đó mà ging, sinh mnh ca Nó so vi sinh mnh con người hin ti ca chư v thì còn trân quý hơn nhiu, Nó là sinh mnh cao cp, do vy điu này sao có th dùng giá tr đ đo lường được? 
Nhưng mt người nếu mun tu luyn, tôi có th cp cho chư v mà không k giá c, hơn na không ch là nhng th này, cui cùng tôi còn phi bo h chư v mt mch đến khi chư v viên mãn.

 St

Chuyên mục: Đệ tử hỏi Sư phụ

Đ t: Hôm nay [Thy] có th tnh hóa thân th cho mi người không? Nht là nhng th lưu li do đã  hc loại công khác.
Sư ph: Mi người c yên tâm, tôi bo mi người rng, khi chư v ngi đây nghe bài ging xong bước ra ngoài thì đm bo là thay đi ri. 
Nói đến đây tôi mun nói vi nhng hc viên không tinh tn rng, bi vì chư v đã mun làm người tu luyn ri, nhưng li không th nghiêm khc yêu cu bn thân, lúc hc lúc không, lúc tu lúc không, thì thân th s xut hin vn đ, nguyên nhân là chư v không chân tu thì thân th s tr v trng thái người thường. Lúc này chư v cm thy sao mà thân th c luôn không khe vy? 
Tu luyn là nghiêm túc. Vì sao không khe? Điu này phi hi bn thân chư v, chư v có tin Pháp hay không? Có tin rng chư v là người tu luyn không? Tâm ca chư vn đnh được thế không? Nếu chư v có th tht s làm được vic kiên đnh tu luyn, thì đu phải buông b nhân tâm, ch cn không đến mt giây triu chng bnh ca chư v đã không còn na ri. (V tay) 
Tu luyn là không cho phép hàm hàm h h. Nếu trong tu luyn mà chư v tâm thn bt đnh {không chc chn}: Pháp này có phi là như vy không? Chư v cũng bng như là nói mình có phi là tu luyn không? Hin gi mình là người thường hay là người tu luyn nh?
Tu luyn Pht Pháp chân chính không ging như tôn giáo trong thi kỳ mt Pháp tùy tin như thế, tu luyn là vic rt nghiêm túc. Nếu chư v không th kiên đnh thì đu phí công. Nếu như chư v có th vt b danh, li, tình, mà chư v không viên mãn thì tôi cũng bt bình. Con người nếu vt b danh li tình cũng bng như vt b sinh mnh vy. 
Con người sng là vì cái gì? Chng phi là vì tin, vì danh, vì cái tình ca con người sao? Chư v có th vt b nó thì chư v còn có th là con người không? (V tay) Con người là sng vì nhng th này, ch có Thn mi không có nhng th y. (V tay) 
Nhưng tôi bo mi người rng, Thn cũng không ging như người ta tưởng tượng là ging như mt pho tượng bt đng đó. Con người không biết rng trên tri đúng là vô cùng m ho. H vui chơi có khi còn hơn con người, nhưng đó li là cao thượng, t thin, m ho vô cùng. Chính bi vì h có cnh gii cao đến thế, h mi có năng lc, thân th ca h có th lượn qua lượn li, bay ti bay lui, ch nào cũng m ho đến như vy, ngôn ng ca con người không hình dung được. Màu sc đó thì ch con người đây đu không có, hình tượng ca Thn đu đp vô cùng, quá m ho ri.
Chúng ta ngi đây có người tui tác rt cao, đương nhiên cũng có người tr tui, trong tu luyn thân th con người nếu quay tr li din mo tiên thiên vn có ca chư vị, thì càng đi lên trên thì càng tr, nếu tht s quay tr v din mo tiên thiên vn có ca chư v, khi đó chư v s phát hin rng chư v tr vô cùng. Có người mc dù tui tác rt cao, nhưng có th nguyên thn ca h li là thanh niên hoc là tr con. 

Mi người biết có rt nhiu người già mc chng mt trí nh, người dân gi là lão tr con, s đi tranh giành đ ăn vi tr con, s chơi vi tr con. Vì sao? Người ta nói người này già ri, già đến mc không n ri, dùng khoa hc hin đi mà gii thích thì nó chính là như vy. Kỳ thc tôi bo mi người rng, con người già đi thì tâm chp trước cũng buông b ri, hết thy mc đích, truy cu khi làm người đu không còn na, khi h vt b toàn b, thì bn tính ca h li phn xut ra. Có l nguyên thn ca h vn dĩ chính là tr con, do vy h s xut hin vic ging lão tr con như thế. 
Tôi bo mi người đúng là như vy đy. Trong tu luyn càng lên trên thì càng đp càng tr. Có người nói [h] nhìn thy sinh mnh dưới mt tng thì thy đu tóc có chi cũng chi không mượt, đu bù tóc ri, đó là vì càng xung thp càng khó coi. Trong tu luyn càng đ cao lên trên thì càng m ho, thân th không nhng không có nghip bnh, mà còn càng ngày càng thun tnh.

“Nht là nhng th lưu li do đã hc loại công khác”? 
Chư v ch cn tu luyn chân chính, nhng th này tôi đu s x lý cho chư v. Nhng th này không cn đ trong tâm, cũng đng đi nghĩ v nó na. Chư v phi vt b nó đi t trong tư tưởng ca chư v. Nếu chư v chuyên ch vì vic này đến [hc] thì không được, nếu như chư v quá chp trước nó thì chính là t mình đang nm cht mà không buông, tôi b nó đi cho chư v ri chư v cũng vn cm giác tâm bt n. Nếu mun tu luyn chân chính, thì th gì không tt tôi cũng có th ly xung cho chư v.

ST